Thời gian
Thời gian là bạc, là vàng
Thăm Paris
Ta biết Pa ri, tự thủa nào.
Thế giới người giàu đổ về đây.
Tiền tiêu như nước, chẳng ướt tay.
Đệ nhất Châu âu, "thiên đường" đấy
Ai còn nhẹ túi, tránh nơi này
Tuy nhiên, còn có một Pa ri
Của những người Pháp, gốc Châu Phi
Lao động đủ nghề, làm cật sức.
Chật vật mưu sinh, kiếm bánh mì.
Tệ nạn móc túi, ở Pa ri
So với nhiều nơi, chẳng kém gì
Điêu luyện, có khi vào bậc nhất
Lo cho du khách, mỗi bước đi.
Khoảnh khắc đầu năm
Sớm nay tỉnh giấc, lịch sang trang.
Mẹ tôi
Mẹ tôi tần tảo sớm hôm,
Quê mình
Ngoảnh mặt trông ra, thấy chân trời.
Nhân quả
Thế gian vô sự hựu vô nhân.
Vịnh chữ Nhẫn
Ai để dao đâm giữa tim mình,
Mà vẫn mặc nhiên, đứng lặng thinh.
Chắc muốn nêu gương cho hậu thế.
Cùng soi, cùng ngẫm, chuyện nhân sinh.
Mừng tuổi con
Mừng chúc con sang tuổi bốn ba
Lẽ sống
Sống để yêu thương, sống hết mình.
Mừng thọ cụ Tá
Mừng cụ năm nay, tuổi tròn trăm.
Mèo?
Cũng nanh, cũng vuốt, dáng hình mèo.
Chỗ ở mới
Núp bóng cửa Thiền kể cũng hay!
Suối giải oan
Có tự bao giờ, suối giải oan?
Nhớ em
Yêu em từ cái nhìn đầu,
Nhớ em bởi ánh mắt nâu hút hồn.
Xa em lòng dạ bồn chồn,
Gặp em, nắng nóng được cơn mưa rào,
Xa em, trời đất xôn xao,
Gặp em biển lặng, sóng vào bờ êm.
Xa em, anh chỉ thấy đêm,
Gặp em, anh mới có thêm mặt trời.
Xa em, mọi thứ trên đời,
Trở thành vô nghĩa, rối bời quanh ta.
Xa em, một phút thêm xa,
Thời gian như thể dài ra tận cùng.
Xa em, một phút thêm mong,
Một giây thêm nhớ, sầu đong thêm đầy.
Nhớ em, lòng dạ chẳng khuây,
Nhớ sao da diết, nhớ ngày nhớ đêm.
Làm sao gửi đến cho em?!?,
Tình anh là cả mùa xuân đang về.
Tiểu sử Tác giả Thành Trân
Thành Trân tên thật là Trần Trọng Thanh, tên thường gọi là Trần Thanh.
Sinh ngày 21 tháng 10 năm 1932 tại Hải Phòng.
Quê quán: Phố Hàng Mắm, phường Hàng Bè, Hoàn Kiếm, Hà Nội
Tốt nghiệp Đại học Trung Văn
Công tác tại Ủy ban Dân tộc, nay đã nghỉ hưu.
Cuối năm 1953, khi được bầu là Học sinh gương mẫu của Tỉnh Thanh Hóa, Thành Trân đã được Bác Hồ tặng huy hiệu và cho sang Trung Quốc học Trung Văn, khi về nước ông có thời gian làm phiên dịch cho Bác. Trong lần dịch cho Bác tại Hội nghị Tổng kết công tác năm 1956 của Tổng cục Đường Sắt, ông có vinh dự được Bắt tay và khi được Bác gửi cho tấm ảnh vô giá đó, ông đã làm hai câu thơ:
"Phút giây con nắm tay Người,
Thiêng liêng nồng ấm trọn đời không quên"
Hiện nay Thành Trân đã có trên 10 đầu sách xuất bản trong nước và 3 đầu sách xuất bản ở nước ngoài, một tập thơ in riêng (lưu hành nội bộ)