Thăm Paris


Ta biết Pa ri, tự thủa nào.

Qua phim, qua sách, đẹp xiết bao.
Văn hóa nghệ thuật, cao tột đỉnh.
Nhân loại từ xưa, vẫn tự hào.

Hôm nay ta đã tới Pa ri.
Trời trong, nắng hửng, cỏ xanh rì.
Lác đác, đôi nơi, cây rụng lá
Báo một mùa thu, lại đang về.

Pa ri cảnh đẹp đến sững sờ.
Cung điện lấp lánh, tựa trong mơ
Nhìn đâu cũng thấy toàn kiệt tác.
Người xưa xứng đáng, được tôn thờ

Pa ri huyền ảo, cả trong đêm.
Lung linh muôn sắc, lộng lẫy thêm.
Đèm màu nhấp nháy, như vẫy gọi.
Đây chốn ăn chơi, nhất trần đời.

Thế giới người giàu đổ về đây.
Tiền tiêu như nước, chẳng ướt tay.
Đệ nhất Châu âu, "thiên đường" đấy
Ai còn nhẹ túi, tránh nơi này

Tuy nhiên, còn có một Pa ri
Của những người Pháp, gốc Châu Phi
Lao động đủ nghề, làm cật sức.
Chật vật mưu sinh, kiếm bánh mì.

Tệ nạn móc túi, ở Pa ri
So với nhiều nơi, chẳng kém gì
Điêu luyện, có khi vào bậc nhất
Lo cho du khách, mỗi bước đi.

  • Digg
  • Del.icio.us
  • StumbleUpon
  • Reddit
  • RSS

0 nhận xét:

Đăng nhận xét